Sáng
Chở Bông đi học. Tới lớp, Bông bye bye và mi gió mẹ để mẹ đi làm. Có một anh học cùng lớp Bông ( cỡ hơn 3 tuổi ) cũng hớn hở bye bye mẹ của Bông. Bông lập tức quay lại hất tay và bặm môi quắc mắt lên với anh ( ý là đây là mẹ của riêng em, anh không được bye bye mẹ em ), rồi gần như lập tức Bông lại quay sang mẹ tiếp tục công việc cười và bye bye mẹ. Hoạt cảnh ngắn ngủi: Cười và bye mẹ - bặm môi hăm dọa anh Chít - rồi lại cười và bye mẹ, chỉ diễn ra cỡ 10 giây, khuôn mặt Bông liên tục biến đổi rất ngộ nghĩnh làm mẹ phì cười. Khởi đầu một buổi sáng vui .
Đến công ty. Cánh cửa mở ra thế giới của mình ( Internet ) bị khóa từ hôm qua. Hóa ra nó ( internet ) cũng chẳng ghê gớm như mình nghĩ ( mình sẽ chán như con gián nếu không được lướt web ). Một cánh cửa khác mở ra khi cánh cửa kia đóng lại, mình có thời gian đắm chìm vào thế giới kiến trúc của Suối Nguồn ( 1200 trang ) mà mình mới giải quyết được hơn 200 trang rồi bỏ đấy.
Chiều
Từ giờ đến cuối năm SG sẽ bị ảnh hưởng kinh khủng bởi những đợt triều cường mà mình cũng dính vì con đường đi làm của mình cặp theo bờ kênh Tẻ. Mình tự an ủi, trong khi nhiều xe đang bị chết máy phải dẫn bộ trong biển nước thế kia , em LEAD đen của mình vẫn ung dung rẽ sóng tiến lên, rồi có triều cường mình mới nghe Bông bi bô: "mẹ ơi, nước kìa, ghê chưa!!!". Nước sông ( thực tế là nước cống, nước thải ) bắn hết lên chân và quần cũng có hôi hám, nhớp nháp nhưng về nhà đã có bình nóng lạnh và sữa tắm giải quyết hết. Thế nên triều cường cũng chẳng có gì kinh khủng. Ngay ngã 3 lối rẽ vào chung cư nhà mình hôm nay như một hồ nước lấp lánh ánh đèn đường trông còn khác lạ và lung linh nữa ấy chứ .
Tối
Cả nhà lại ăn ngoài vì cho Thỏ đi khám xong thì trời đã nhá nhem, nghĩ đến về nhà mới lụi cụi nấu nấu, rửa rửa chồng đã chán nên chồng đòi ăn ngoài. Hôm nay ăn mì Vịt Tiềm. Ở quán ăn có 2 chị em bán vé số, chị chừng 7 tuổi và thằng em 4 tuổi đen nhẻm và còi dí dị ( phong cách bán vé số rất chuyên nghiệp ). Có một bác trung niên ( chưa tới 50 ) vẫy bé chị ra và hỏi han vài câu rồi bác gọi cho 2 đứa 2 tô mì và 2 ly trà đá. Bác không cho tiền và cũng không mua vé số. Có lẽ do đọc nhiều phóng sự có những đường dây chuyên chăn dắt trẻ em ăn xin và bán vé số nên bác cho chúng nó ăn cho chắc cú . Hai đứa trẻ háo hức chờ đợi tô mì như chờ được ăn tiệc và chúng còn rù rì bình luận về cái món chúng sắp được ăn, còn Thỏ thì uể oải nhai trệu trạo. Khi mì được bưng ra bé chị chia thêm cho thằng em thịt vịt của phần mình . Bác trung niên ngồi ngắm nhìn chúng ăn, khi chúng gần ăn xong bác mới về. Hai đứa lập tức buông đũa vòng tay chào ân nhân. Mặt mũi 2 đứa đều đậm nét phong trần vì phải ra đời sớm nhưng ở một chừng mực nào đó chúng vẫn giữ được sự lễ độ cần có của một đứa trẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét