chiều 22/ 03/2010
Mẹ đón Bông từ nhà bà Năm về, bà Năm lo lắng thông báo với mẹ :" chiều nay bé sốt, tui phải cho bé uống 1 liều hạ sốt, giờ bé mới chịu chơi.". Về nhà cơm nước xong xuôi bố và chị Thỏ vẫn chưa về hai mẹ con đi khám ở TTYT Q4 cho gần nhà. Bác sỹ nghe ngóng tim phổi rồi khám họng, bác phán :" nướu cháu sưng lắm, chắc đang mọc răng hàm, viêm họng sơ sơ " rồi bác kê toa viêm họng, thêm vitamin PP. Lúc này miệng Bông nhiễu dãi, không nhiều lắm nên mẹ đinh ninh là sốt mọc răng và viêm họng sơ sơ như lời bác sỹ TTYT Q4 phán.
Nguyên ngày 23/03/2010 Bông vẫn vậy, vẫn sốt lai rai. Mẹ nghĩ không sao chắc mai hết sốt là đi học được thôi, còn vụ viêm họng mẹ có thể gửi thuốc bà Năm cho Bông uống. Chiều 23 mẹ cho Bông đi tái khám ở TTYT Q4, bác sỹ hôm qua khám, bác nói bé sắp khỏi. Hai mẹ con về nhà đợi răng mọc sẽ hết sốt.
24/03/2010
Bông có biểu hiện mệt nhiều hơn hôm qua, sốt nhiều hơn, nước dãi chảy nhiều hơn. Mẹ dụ Bông há miệng ra xem xét thấy có vài cái mụn bé bé ở trong môi. Mẹ đếm răng, hàm dưới: 1, 2, 3 .... 10, hàm trên cũng vậy . Vậy là Bông sốt không phải do mọc răng. 20 răng là đủ chỉ tiêu rồi mà. Mẹ hoang mang và lo lắng, gần như ngay lập tức mẹ quyết định cho Bông đi khám ở BV Nhi Đồng 2. Không tin bác sỹ tuyến quận, lên thẳng thàng phố cho chắc.
Đến BV NĐ2 ở quầy lấy số mẹ khai cháu bị "viêm họng, sốt". Ông bác sỹ khám cho Bông có vẻ là chuyên khoa thần kinh thì đúng hơn vì thấy các bệnh nhân khám trước hầu hết là sốt gây co giật, có vẻ như toàn bệnh nhân bị động kinh, thời tiết nắng nóng nên bệnh dễ bùng phát. Mẹ định quay lại phòng lấy số khiếu nại nhưng thấy ông bác sỹ này khám khá tốt, thấy yên tâm. Bác sỹ cho Bông đi làm xét nghiệm, chụp X Quang phổi và test máu. Khi có kết quả bác phán Bông bị viêm phế quản. Mẹ chỉ cho bác mấy nốt nhiệt trong miệng Bông bác gật gù kê thêm thuốc bổ. Mẹ nhớ rất rõ tháng 12/2008 Bông cũng bị nhiệt miệng và viêm phế quản như thế này. Lần đó bác sỹ kê cho thuốc thoa Zytee dạng gel. Mẹ về tìm lại toa cũ mua thuốc thoa miệng cho Bông.
Khi uống theo toa bác sĩ nhi đồng thì hai ngày sau Bông hết sốt, bệnh viêm phế quản có vẻ bớt dần dần nhưng cái miệng thì quá tệ, ngày càng nặng thêm. Một ngày Bông chỉ uống 300-400ml sữa, không chịu cơm cháo gì.
Chiều thứ 7, 27/03/2010 mẹ cho Bông đi tái khám ở BV Nhi đồng 2. Bà bác sỹ khám xong phán nhà chị ở đâu, có thể cháu phải nhập viện. Mẹ tái người vì lo lắng, giữa cái nóng gần 40 độ thế này mà nhập viện thì bệnh còn nặng hơn ở nhà. Mẹ hỏi về cái miệng của Bông phải chữa làm sao thì bả nói cứ về thoa thuốc cũ ( mẹ đã nói rõ mẹ thoa Zytee 4 ngày rồi mà không thấy đỡ, càng ngày càng nặng hơn. Lần trước Bông thoa thuốc này 2 ngày là khỏi ) rồi bả kê toa 1 ngày cho bệnh viêm phế quản, hẹn chiều mai ( chủ nhật ) tái khám ( lại nhấn mạnh có thể phải nhập viện ).
Mẹ ra khỏi phòng khám, sau vài phút lo lắng hoang mang mẹ bình tĩnh phân tích tình hình. Ngày xưa mẹ nuôi chị Thỏ, Thỏ là chuyên gia viêm phế quản nên mẹ rất có kinh nghiệm . Có những lúc Thỏ Viêm phế quản còn nặng hơn Bông bây giờ mà chẳng lần nào bị hăm là nhập viện. Mẹ thấy rõ ràng bệnh viêm phế quản của Bông đang đỡ dần dần, vấn đề nghiêm trọng là lở loét miệng mà họ chẳng kê toa. Bông lở miệng không ăn, chỉ uống sữa cầm hơi, lại bị uống kháng sinh chữa viêm phế quản, kháng sinh thì nóng nên lở loét miệng lưỡi càng nghiêm trọng. Vậy mà không bác sỹ nào kê toa cho bé, mặc dù mẹ có hỏi chứ có phải không đâu, chỉ cho vài cái thuốc bổ qua loa. Họ không rành thì cũng phải tư vấn là cho bé đi khám ở đâu chứ .
Lần này mẹ cầu viện đến Tiến sĩ bác sĩ hẳn hoi nhá. Mẹ gọi điện cho bác Tuyết , bác nói miệng loét nhiều thì phải uống thuốc, thoa không thì không thể nào hết được. Mẹ goodbye ngay cái toa bà bác sĩ nhi đồng 2 mới kê, coi như đánh rơi 50k ( tiền khám để bả kê cho 1 cái toa viêm phế quản 1 ngày + lời tư vấn "con chị có thể phải nhập viện" ). Từ BV Nhi đồng Mẹ cho Bông đến nhà bác Tuyết khám lại. Bác nói: "viêm phế quản đỡ nhiều rồi, không sao hết, còn cái miệng bác cho thuốc uống, mẹ bé yên tâm 24 tiếng sau khi uống thuốc sẽ có tác dụng bé sẽ đỡ từ từ. Bác cho 4 ngày thuốc là bé hết cả hai bệnh, nếu không hết hay có gì cứ gọi điện cho bác, bác chỉnh thuốc."
Mình biết ơn và yêu quý 2 bác sỹ đều tên Nguyễn Ánh Tuyết. Một bác là bác sỹ sản, bác đỡ đẻ cho mình cả Bông và Thỏ. Một bác sĩ chuyên khoa nhi. Nuôi Thỏ, Bông khi nào rối trí và cấp bách là cầu viện đến bác là yên tâm lắm. Mỗi tội phòng mạch nhà bác xa quá ( quận Thủ Đức ), còn ở Bệnh Viện Nhân Dân Gia Định thì bác làm công tác quản lý và bác đi dạy ở trường đại học Y nữa nên ít khi gặp được bác.