Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2010

11/2010 - SG có mùa đông

Không biết thời tiết bao nhiêu độ C thì được gọi là mùa đông nhỉ? Chỉ biết rằng mấy hôm nay SG lạnh và gió, thậm chí có ngày còn mưa dầm nữa chứ. Thời tiết cứ như vầy từ giờ đến Noel, thậm chí đến Tết Nguyên Đán càng thích. Thứ nhất đỡ tốn tiền điện (không xài máy lạnh), thứ nhì cả nhà mình ăn ngon ngủ kỹ, thứ ba là sáng sáng đi làm chui mình trong chiếc áo ấm, phóng xe vù vù thấy khoái gì đâu. Trời lạnh lạnh, phải lục quần áo dài, áo ấm, áo khoác mặc cho con - ngắm nhìn chúng thấy lạ lạ, yêu yêu, muốn ôm chúng vào lòng cho ấm áp và thơm lên cái má bầu bĩnh của Bông   .


Một số người không thích mùa đông vì bầu trời mùa đông xám xịt, ui ui dễ khiến cho người ta buồn thúi ruột (nếu nhỡ người yêu ở xa) hoặc người ta dễ cảm thấy lạnh lẽo, cô đơn. Riêng tôi, tôi lại thích cái bầu trời xám chiều đông, không khí như ngưng đọng, ầng ậc nước. Tôi chẳng cảm thấy buồn thúi ruột và cũng chẳng cảm thấy cô đơn tẹo nào. Tôi thu mình trong làn áo ấm và có cảm giác những tâm tư, suy nghĩ trong đầu mình cũng được ủ ấm theo. Tôi nghĩ mình thích những buổi chiều đông là vì tôi yêu kỷ niệm cũ. Những chiều đông năm lớp 10, tôi và người bạn gái thân hay chở nhau đi học thêm bằng xe đạp mini, bao giờ nó cũng là người chở, tôi ngồi sau ôm nó cho đỡ lạnh. Đứa chở bao giờ cũng bị lạnh hơn đứa ngồi sau nhưng chẳng bao giờ nó bắt tôi chở. Con đường chúng tôi hay đi qua là đường Quang Trung có hồ Tam Bạc, những cây liễu quanh hồ cũng xác xơ vì gió lạnh. Nhanh quá, mới đó mà đã hai chục năm rồi, bạn đã có 2 Aka còn mình có 2 cách cách.


Cũng nhờ thời tiết giống mùa đông nên thứ 7 tan sở giữa trưa chạy đi xem phim mà không thấy ngại. Nghĩ bụng thời tiết đẹp thế này mà về nhà ngủ trưa thì phí quá. Phim Cánh Đồng Bất Tận, xem rạp hạng B, rạp đang sửa chữa ngổn ngang gạch vữa ở lối vào bãi giữ xe mà cũng kín mít nửa rạp 400 ghế. Chả phải mình đắn đo vài ba chục ngàn tiền vé so với rạp hạng A nhưng mình thích ủng hộ bên yếu hơn, hihi. Rạp này tuy không bóng bẩy như rạp hạng A nhưng cũng sạch sẽ, an ninh tốt, Toa let ở đây cũng sạch sẽ - có giấy VS ( hạng mục này coi vậy mà dễ mất điểm lắm đó nha), nhân viên  ở rạp này có đồng phục quàng khăn rằn, đậm chất nông dân Nam bộ - tuy bị xếp rạp hạng B nhưng họ cũng tạo cho mình phong cách riêng đó chứ. Mình đi xem phim điện ảnh VN với tiêu chí có gì đó để xem (phong cảnh Việt Nam ) và nghe nhạc thôi. Câu chuyện của phim không hấp dẫn chẳng sao, diễn viên đóng hơi đơ, tình tiết vô lý ... không vấn đề gì!!! Sau mỗi câu chuyện kể họ gút lại một câu gì hay ho là được rồi. Ví như "Chuyện của Pao" là "trong cuộc đời rồi ai cũng sẽ tự tìm ra cho mình một lối đi để đi hết cuộc đời nhiều gian truân này" hay ở "Cánh đồng bất tận" là "tôi sẽ dạy con tôi là đôi khi trẻ con nên tha thứ cho lỗi lầm của người lớn". Thế nên những phim tôi tự nguyện đến với điện ảnh VN là khiêm tốn, trong vòng vài năm trở lại đây chỉ có "Thời xa vắng", "chuyện của Pao", "Trăng nơi đáy giếng", "Chơi vơi" (đi xem phim này vì thích nét đẹp của diễn viên Linh Đan) và "Cánh đồng bất tận" - đó là những phim tôi nhớ được vì nó đọng lại trong trí nhớ của tôi. Thích nhất trong số đó là "thời xa vắng" vì cảnh quay đẹp (cảnh đồng bằng bắc bộ) và âm nhạc của phim hay - được nhận giải thưởng Kim Bội dành cho Âm nhạc xuất sắc nhất (nhạc sĩ Đặng Hữu Phúc) tại LHP quốc tế Thượng Hải lần thứ 11. Mình thích âm nhạc của phim từ lúc nó chưa nhận được giải thưởng này, chính tỏ tai nghe nhạc của mình không đến nỗi tệ mặc dù một nốt nhạc mình cũng chẳng biết mặt mũi nó ra sao. Mình thích cả giọng của nhân vật Giang Minh Sài, dù anh là diễn viên nghiệp dư và anh tự lồng tiếng cho nhân vật Sài. Nhắc đến phim này lại nhớ đến bác Lê Lựu. Cầu chúc bác mạnh khỏe và bác tìm ra lối đi cho mình để đi hết cuộc đời nhiều gian truân này và mong các con bác “là con hãy tha thứ cho lỗi lầm của bố” (nếu bác có lỗi lầm). (Cách đây lâu lâu đọc báo thấy bác đang sống trong cảnh ốm đau, cô đơn, chán nản và các con bác từ mặt cha).


 

Hình ảnh tứ thập nhị thủ nhãn đồ

Trích Kinh Đại Bi



(Lưu ý: Những chân ngôn sau đây, chỗ có vạch ngang dài là chữ đọc kéo hơi dài , chữ có ngang vắn là hai chữ đọc hiệp lại làm một, muốn cầu điều gì, đọc chân ngôn theo điều ấy).

1. Nếu chúng sanh nào muốn được giàu lớn, có nhiều thứ châu báu, đồ dùng, nên cầu nơi tay cầm châu như ý.

Chân ngôn rằng: Án--, phạ nhựt ra, phạ đa ra, hồng phấn tra.






2. Nếu muốn trị các thứ bịnh trên thân, nên cầu nơi tay cầm cành dương liễu.

Chân ngôn rằng: Án-- tô tất địa, ca rị, phạ rị, đa nẫm đa, mục đa duệ, phạ nhựt ra, phạ nhựt ra, bạn đà, hạ nẵng hạ nẵng, hồng phấn tra.





3. Nếu muốn trị các thứ bịnh trong bụng, nên cầu nơi tay cầm cái bát báu.

Chân ngôn rằng: Án--, chỉ rị, chỉ rị, phạ nhựt-ra, hồng phấn tra.





4. Nếu muốn trị bịnh mắt mờ không thấy ánh sáng, nên cầu nơi tay cầm châu nhựt tinh ma ni.

Chân ngôn rằng: Án--, độ tỉ, ca giả độ tỉ, bát ra phạ rị nảnh, tát-phạ hạ.





5. Nếu muốn hàng phục tất cả thiên ma thần, nên cầu nơi tay cầm bạt chiết la.

Chân ngôn rằng: Án-- nễ bệ nễ bệ, nễ bà dã, ma ha thất rị duệ, tát-phạ hạ.





6. Nếu muốn hàng phục tất cả oán tặc, nên cầu nơi tay cầm chày kim cang.

Chân ngôn rằng: Án -- phạ nhựt-ra, chỉ nãnh, chỉ nãnh, bát-ra nễ bát đa dã, tá-phạ hạ.





7. Nếu muốn trừ tánh ở tất cả chỗ sợ hãi không yên, nên cầu nơi tay thí vô úy.

Chân ngôn rằng: Án -- phạ nhựt-ra, nẵng dã, hồng phấn tra.





8. Nếu bị các việc khuấy rối, muốn được an ổn, nên cầu nơi tay cầm dây quyến sách.

Chân ngôn rằng: Án -- chỉ rị, lã ra, mô nại ra, hồng phấn tra.





9. Nếu bị bịnh nhiệt độc, muốn được mát mẻ hết bịnh, nên cầu nơi tay cầm châu nguyệt tinh ma ni.

Chân ngôn rằng: Án -- tô tất địa, yết rị, tát-phạ hạ.





10. Nếu muốn được làm quan, lên chức, nên cầu nơi tay cầm cung báu.

Chân ngôn rằng: Án -- a tả vĩ, lệ, tát-phạ hạ.





11. Nếu muốn được mau gặp các bạn lành, nên cầu nơi tay cầm tên báu.

Chân ngôn rằng: Án -- ca mạ lã, tát-phạ hạ.





12. Nếu muốn hàng phục tất cả quỷ, thần, vọng, lượng, nên cầu nơi tay cầm gươm báu.

Chân ngôn rằng: Án -- đế thế, đế nhá, đổ vĩ nảnh, đổ đề bà đà dã, hồng phấn tra.





13. Nếu muốn trừ những chướng nạn ác bên thân, nên cầu nơi tay cầm cây phất trắng.

Chân ngôn rằng: Án-- bát na di nảnh, bà nga phạ đế, mô hạ dã nhá, nga mô hạ nảnh, tát-phạ hạ.





14. Nếu muốn tất cả người trong quyến thuộc được hòa thuận nhau, nên cầu nơi tay cầm cái hồ bình.

Chân ngôn rằng: Án -- yết lệ thảm mãn diệm, tát-phạ hạ.





15. Nếu muốn xua đuổi loài hổ báo, sài lang và tất cả ác thú, nên cầu nơi tay cầm cái bàng bài.

Chân ngôn rằng: Án -- dược các sam nẵng, na dã chiến nại-ra, đạt nậu bá rị-dã, bạt xá bạt xá, tát-phạ hạ.





16. Nếu muốn trong tất cả thời, tất cả chỗ, lìa nạn quan quân vời bắt, nên cầu nơi tay cầm cây phủ việt.

Chân ngôn rằng: Án -- vị ra dã, vị ra dã, tát phạ hạ.







17. Nếu muốn có tôi trai tớ gái để sai khiến, nên cầu nơi tay cầm chiếc vòng ngọc.

Chân ngôn rằng: Án -- bát na hàm, vị ra dã, tát-phạ hạ.





18. Nếu muốn được các thứ công đức, nên cầu nơi tay cầm hoa sen trắng.

Chân ngôn rằng: Án -- phạ nhựt ra, vị ra dã, tát phạ hạ.





19. Nếu muốn được sanh về 10 phương tịnh độ, nên cầu nơi tay cầm hoa sen xanh.

Chân ngôn rằng: Án -- chỉ rị, chỉ rị, phạ nhựt ra, bộ ra bạn đà hồng phấn tra.





20. Nếu muốn được trí huệ lớn, nên cầu nơi tay cầm cái gương báu.

Chân ngôn rằng: Án -- vĩ tát phổ ra, na ra các xoa, phạ nhựt ra, mạn trà lã, hồng phấn tra.





21. Nếu muốn được diện kiến 10 phương tất cả chư Phật, nên cầu nơi tay cầm hoa sen tím.

Chân ngôn rằng: Án -- tát ra, tát ra, phạ nhựt ra, hồng phấn tra.





22. Nếu muốn lấy được kho báu ẩn trong lòng đất, nên cầu nơi tay cầm cái bảo kíp.

Chân ngôn rằng: Án -- phạ nhựt ra, bát thiết ca rị, yết nẵng hàm ra hồng.





23. Nếu muốn được đạo tiên, nên cầu nơi tay cầm hóa hiện mây ngũ sắc.

Chân ngôn rằng: Án -- phạ nhựt ra, ca rị ra tra hàm tra.





24. Nếu muốn sanh lên cõi Phạm Thiên, nên cầu nơi tay cầm bình quân trì.

Chân ngôn rằng: Án -- phạ nhựt ra thế khê ra, rô tra hàm tra.






25. Nếu muốn được sanh lên các cung trời, nên cầu nơi tay cầm hoa sen hồng.


Chân ngôn rằng: Án -- thương yết lệ, tát phạ hạ.






26. Nếu muốn xua đuổi giặc nghịch ở phương khác đến, nên cầu nơi tay cầm cây bảo kích.


Chân ngôn rằng: Án -- thảm muội dã, chỉ nãnh hạ rị, hồng phấn tra.






27. Nếu muốn triệu tất cả chư thiên thiện thần, nên cầm nơi tay ống loa báu.

Chân ngôn rằng: Án -- thương yết lệ, mạ hạ thảm mãn diệm, tát phạ hạ.





28. Nếu muốn sai khiến tất cả quỷ thần, nên cầu nơi tay cầm cây gậy đầu lâu.

Chân ngôn rằng: Án -- độ nẵng, phạ nhựt ra.





29. Nếu muốn 10 phương chư Phật sớm đến đưa tay tiếp dẫn, nên cầu nơi tay cầm xâu chuỗi ngọc.

Chân ngôn rằng: Nẵng mồ -- ra đá nẵng, đát ra dạ dã, Án -- a na bà đế vĩ nhã duệ. Tất địa tất đà lật đế, tát phạ hạ.





30. Nếu muốn có được tất cả phạm âm thanh tốt nhiệm mầu, nên cầu nơi tay cầm chiếc linh báu.

Chân ngôn rằng: Nẵng mồ bát ra hàm bá noa duệ, án -- a mật lật đảm, nghiễm bệ thất rị duệ, thất rị, chiếm rị nảnh, tát phạ hạ.





31. Nếu muốn được miệng nói biện luận hay khéo, nên cầu nơi tay cầm chiếc ấn báu.

Chân ngôn rằng: Án -- phạ nhựt ra, nảnh đảm nhá duệ, tát phạ hạ.





32. Nếu muốn được thiên thần, long vương thường đến ủng hộ, nên cầu nơi tay cầm cu thi thiết câu.

Chân ngôn rằng: Án - a rô rô, đa ra ca ra, vĩ sa duệ, nẵng mồ tát phạ hạ.





33. Nếu vì lòng từ bi muốn cho tất cả chúng sanh được nhở sự che chở giúp đỡ, nên cầu nơi tay cầm cây tích trượng.

Chân ngôn rằng: Án -- na lật thế, na lật thế, na lật tra bát để, na lật đế na dạ bát nảnh, hồng phấn tra.





34. Nếu muốn cho tất cả chúng sanh thường cung kính yêu mến nhau, nên cầu nơi tay hiệp chưởng.

Chân ngôn rằng: Án - bát nạp mạng, nhá lăng hất rị. (Theo trong Tạng bản, lại có chân ngôn: Án -- vĩ tát ra, vĩ tát ra, hồng phấn tra).





35. Nếu muốn tùy theo chỗ sanh, thường ở bên Phật, nên cầu nơi tay hiện hóa Phật.

Chân ngôn rằng: Án -- chiến na ra, ba hàm tra rị, ca rị na, chỉ rị na, chỉ rị nỉ, hồng phấn tra.





36. Nếu muốn đời đời kiếp kiếp thường ở trong cung điện Phật, không thọ sanh ở bào thai, nên cầu nơi tay hiện hóa cung điện.

Chân ngôn rằng: Án -- vi tát ra, vi tát ra, hồng phấn tra.





37. Nếu muốn được học rộng nghe nhiều, nên cầu nơi tay cầm quyển kinh báu.

Chân ngôn rằng: Án -- a hạ ra, tát ra phạ ni, nễ dã đà ra, bố nễ đế, tát phạ hạ.





38. Nếu muốn từ thân này cho đến thân thành Phật, tâm bồ đề thường không lui sụt, nên cầu nơi tay cầm bất thối kim luân.

Chân ngôn rằng: Án -- thiết na di tả, tát phạ hạ.





39. Nếu muốn 10 phương chư Phật mau đến xoa đầu thọ ký, nên cầu nơi tay đảnh thượng hóa Phật.

Chân ngôn rằng: Án -- phạ nhựt rị ni, phạ nhựt lãm nghệ tát phạ hạ.





40. Nếu muốn có được cây trái ngũ cốc, nên cầu nơi tay cầm chùm bồ đào.

Chân ngôn rằng: Án -- A ma lã kiếm đế nễ nãnh, tát phạ hạ.





41. Nếu muốn cho tất cả loài hữu tình đói khát được no đủ mát mẻ, nên cầu nơi tay hóa nước cam lộ.

Chân ngôn rằng: Án -- tố rô tố rô bác ra tố rô, bác ra tố rô, tố rô dã, tát phạ hạ.





42. Nếu muốn hàng phục ma oán trong cõi đại thiên, nên cầu nơi tay tổng nhiếp thiên thủ.

Chân ngôn rằng: Đát nễ dã thá, phạ lồ chỉ đế, thấp phạ ra dã, tra ô hạ di dã, sá phạ ha.










Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

Cái nơm

SG có những cơn mưa bất chợt nên trong cốp xe của mình luôn luôn thường trực áo mưa dù trời mưa hay trời nắng. Do đó mình cũng hay thay đổi áo mưa, trông cũ cũ, dơ dơ (giặt không sạch) là mua cái mới. Mình không bao giờ mua áo mưa bộ (quần riêng , áo riêng) vì mình chiều cao khiêm tốn nên mặc cái quần vào là chun quần qua ngực còn ống thì dư nửa mét

. Trước giờ toàn mua áo cánh dơi, lần này quyết định đổi mới, mua áo mưa hình cái nơm. Hôm nay đi rước Bông gặp trời mưa mới thấy là cái nơm này có lý. Cho Bông đứng đằng trước, mình chụp luôn cái nơm qua đầu Bông – nếu là áo mưa cánh dơi thì lúc trời mưa to, nước mưa vẫn hắt vào hai bên. Mỗi tội Bông ở trong cái nơm ấy sẽ hơi buồn một chút vì Bông sẽ không thấy đường phố. Do đó mẹ luôn luôn nói chuyện với Bông cho Bông đỡ buồn. Hết chuyện để nói thì hai mẹ con hát nghêu ngao hết bài này đến bài kia. Đến một ngã tư, lúc dừng lại đèn đỏ, có một chú ngạc nhiên nhìn mẹ lom lom vì thấy mẹ ông ổng hát bài thiếu nhi như đứa dở người, may quá lúc đó Bông hát to hơn mẹ và cái đầu của Bông ngọ nguậy bên trong cái nơm, thế là chú đó phì cười – chắc chú nghĩ sao mà Bông ngoan quá, Bông chịu ở trong đó. Ở trong đó Bông vẫn uống được sữa, thậm chí vẫn ăn được bánh flan. Bông đứng dựa lưng vào bụng mẹ, hai tay để lên đùi mẹ mặt hướng về phía trước. Chán quay mặt về trước thì Bông quay lại phía sau, Bông ôm bụng mẹ và rúc đầu vào ngực mẹ, thình lình Bông sờ ti mẹ
 (chắc Bông biết đang rúc trong cái nơm thì không ai nhìn thấy). Lúc đó muốn Bông không như vậy nữa thì phải hỏi lảng sang chuyện khác, mẹ chớ có dại mà hỏi Bông đang làm gì đấy thì Bông sẽ không ngại ngần trả lời rất to rằng Bông đang … Vì với một em bé 3 tuổi và nghiện sữa như Bông thì lâu lâu nhớ đến và viếng thăm cái bình sữa của Bông ngày xưa là chuyện rất bình thường
.

Có lẽ kiếp trước bạn vụng tu

Bạn và tôi ngồi cạnh nhau 1 học kỳ.


Tên bạn và tên tôi có 1 từ trùng nhau.


Tôi và bạn sinh cùng ngày, cùng tháng cùng năm.


Bạn 4 đứa con gái( trứng gà trứng vịt – đứa nhỏ nhất hơn một tuổi), tôi 2 đứa gái luôn.


Bạn bị chồng đánh, ơn trời tôi chưa bị.


Bạn (đã và đang) từng bị buồn phiền, day dứt vì không nghề, không tiền mua sữa cho con. Ơn trời tôi chưa từng bị lâm vào cảnh ấy.


Bạn gọi cho tôi, bạn muốn ẵm đứa nhỏ nhất trở về mái nhà xưa, về với Mẹ. Tôi “uh”. Giá kể bố của những đứa con của bạn tôi đi cặp bồ (công khai) nhưng vẫn biết nghĩ đến con cái và không đánh vợ thì chắc tôi cũng khuyên bạn ráng chịu cảnh có mắt như mù, có tai như điếc, có mồm như câm cho chồng đi làm đ… đực, còn mình nhìn vào con mà sống nhưng đằng này… Trong tình huống này, thời điểm này, có lẽ đó là quyết định hợp lý vì bạn cần bảo toàn mạng sống và sức khỏe để còn lo cho con nữa chứ. Cha mẹ mình sinh mình ra, mình cũng là da là thịt, mình đâu phải là bao cát cho mấy thằng vũ phu tập đấm bốc. Chỉ mong là ông bà nội của mấy đứa nhỏ thương cháu, ông bà sẽ chăm sóc cháu khi chúng không có mẹ bên cạnh, còn bố chúng thì còn mải đi làm… Lúc viết những dòng này tôi nhớ một ý trong truyện bá tước Dracular, đại khái là trong mỗi con người đều tiềm ẩn một sức sống rất mãnh liệt, dù trong hoàn cảnh bi đát đến thế nào người ta cũng tìm ra lý do để mà hy vọng, để tiếp tục sống. Mong bạn tôi cũng tìm được lý do nào đó để hy vọng…


Tôi nhớ đến lời Mẹ tôi, Mẹ luôn nói rằng trong gia đình ai nắm kinh tế thì người đó có quyền quyết định nên Mẹ luôn răn dạy chị em chúng tôi phải độc lập về kinh tế. Nếu bạn tôi độc lập về kinh tế - có nghề nghiệp ổn định hoặc gia đình bên nhà bạn mà khá giả mà giúp đỡ được bạn về vật chất thì chưa chắc chồng bạn đã xử tệ với bạn như thế. Trường hợp của bạn có lẽ vì hai chữ “tiền bạc” mà nên nỗi – cuộc sống thì túng thiếu và chồng thì bạc bẽo. Tôi sẽ dạy con tôi, không những độc lập về kinh tế mà còn phải độc lập về tình cảm nữa.

Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010

20/10

Các cụ nói cấm có sai.


Còn duyên kẻ đón người


Hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng


Đúng là mỗi năm mỗi tuổi, U40 có khác. Nhân dịp 20/10 mà chả giai nào đoái hoài đến mình. Sáng dậy chồng chẳng chúc được câu nào còn hối loạn xị nhanh lên không con trễ học (vì chồng làm nhiệm vụ đưa 2 công chúa đi học). Đến công ty có anh làm cùng tặng cục xôi khúc ăn sáng (nhân ngày 20/10), rồi online, có cậu bạn ở đầu cầu HN chúc được 1 câu, rồi cậu ấy báo cáo cậu ấy đã tặng hoa water-lily … cho bà xã cậu ấy từ hôm qua và đi party từ tuần trước, chắc đi trước 1 tuần cho đỡ đông đúc,

. Đến gần trưa thì có sms của Drthang nguyên văn là: “chuc mung  ngay phu nu Viet Nam”. Vậy là tin nhắn này được gửi cho 1 loạt female trong danh bạ của Dr rồi. Thôi, có còn hơn không. Chính ngọ thì có sms của người bạn cấp 3, sms này có lẽ không được gửi hàng loạt vì bạn xưng hô “tớ - bạn” như thời đi học
.


Nhân dịp 20/10 công đoàn công ty tớ cũng có sự quan tâm tí chút đến chị em



này là hoa



này là quà



này là bánh



sau khi được nhận quà mặt tớ rất chi là hớn hở



đây là chiến lợi phẩm của tớ


Cái phong bì kia đích thị là hoa đồng tiền. Chủ tịch CĐ rất tâm lý, chỉ tặng hoa hồng và hoa đồng tiền còn water-lily về hỏi chồng


Dưới đây là bài thơ con cóc một em trong công ty gửi cho tớ, đọc thấy vui vui.


Nhân dịp 20-10, xin chúc chị, em:


Trẻ trung như heo sữa


Bốc lửa như heo quay


Hăng say như heo con


Sắc son như heo đất


Đủ chất như ... heo thịt! 


Chúc mừng, chúc mừng . hihi


P/S : Ngày 20/10 cũng là ngày sinh nhật bạn Lê Minh Khôi, bạn học cùng lớp với Bông. Chiều 19/10 mẹ đến đón Bông lúc tan trường. Mẹ thấy trên tay Bông cầm ve vẩy tờ giấy, mẹ tưởng thông báo đóng tiền gì đó của nhà trường, mẹ cầm lấy xem hóa ra là thiệp mời sinh nhật của bạn Khôi nội dung là mời bạn Bông dự sinh nhật Lê Minh Khôi vào lúc 9h ngày 20/10 tại lớp Mầm 4, trường Mầm non BT. Cái thiệp được in màu mè và vui nhộn, chính tỏ bố mẹ bạn Minh Khôi rất hào hứng khi làm việc này. Bông thấy mẹ đọc liền hỏi: “Mẹ ơi, chữ gì vậy mẹ” -  hỏi xong rồi chạy đi chơi đu quay chứ không quan tâm đến câu trả lời, hehehhe. Giờ kinh tế khá giả, nhà lại ít con nên nhiều bố mẹ chú trọng đến tinh thần con mình, tổ chức sinh nhật cho bé 3 tuổi ở lớp và cẩn thận gửi đến từng bạn 1 cái thiệp mời đàng hoàng mặc dù các bé 3 tuổi nói còn chưa tròn vành rõ chữ nữa huống hồ đọc chữ.



đây là bạn heo con của tớ, bạn đang hăng say chơi xoạc chân