May - trời hôm nay không mưa rào không nắng gắt. Có cái hẹn lúc 14h với chị Hổ ở cafe TX nhưng trước khi cafe phải tranh thủ đi 2 nơi.
Điểm đến đầu tiên là siêu thị, kết hợp đi mua đồ bảo trì mặt tiền và đi chợ luôn thể. Em Lead của mình thật tiện dụng, cả túi đồ to tướng vẫn ấn vào cốp xe ngon lành.
Điểm đến thứ 2 là chợ hoa sỉ HTK. Dạo này mình chịu khó kích cầu cho làng hoa Đà Lạt nên chiều thứ 7 có niềm vui là đến đây mua hoa. Giá rẻ hơn chợ thường chút xíu nhưng cơ bản đây là chợ đầu mối, luôn có hoa mới nên hoa tươi lâu và chủng loại hoa phong phú. Chọn được 3 bó.
Đến TX chị Hổ hỏi mua hoa làm gì mà nhiều thế? - Dạ, chị một bó, em một bó, Mẹ Maria một bó. Chị thắc mắc em có theo đạo đâu? - Dạ - thì tự nhiên em thích, giống như em mua hoa cúng Phật thôi. ( Vạn pháp nhất lý mà ).
Giờ một tuần 2 buổi chở Thỏ đi học anh văn của cô giáo nhà ở xóm đạo. Vào hẻm nhà cô luôn luôn phải đi qua tượng Mẹ Maria ( chắc thế - mai ngắm kỹ hơn ) ở đó luôn trưng 4 bình hoa tươi, chắc giáo dân ở đó họ thay hoa. Mình luôn được ngắm hoa miễn phí ở chỗ này (dù mỗi lần có vài giây ) thì thi thoảng cũng phải đóng góp gọi là chứ.
16h
Chia tay chị Hổ vào công ty làm nốt tí việc rồi chít vân tay ra về. Chị Hổ tiếp tục ngồi lại đón bạn tăng 2.
Ôi, phụ nữ - nhất là phụ nữ đùm đề con cái ( ít nhất là tôi và những cô bạn có gia đình mà tôi biết ) - lúc nào cũng tranh thủ, cũng vội vã. Lạy Phật, lạy Chúa, lạy trời nếu có kiếp sau cho con là nam nhi .
17h30 - về đến nhà ( chồng đã đi đánh banh )
Lạ - sao hôm nay nhà cửa yên ắng. Hóa ra Bông đi chơi nhà hàng xóm Thỏ đang ngồi vắt vẻo trên ghế xoay đọc truyện - không phải truyện tranh mà là truyện Cổ tích chọn lọc Thế Giới ( thấy bìa để thế chứ mẹ Thỏ cũng chưa đọc chữ nào) . Chả là hôm qua lúc Thỏ học bài xong mẹ cho tự do, Thỏ mở ngay đĩa "ngày xửa ngày xưa " lên. Bỗng có tiếng sư tử hống: "thôi nhaaaa, mẹ không muốn nghe thấy tiếng này nữa, hồi chiều coi thế là đủ rồi". Khi bố không có nhà, mẹ đã "hống" lên là 2 đứa biết đừng đùa với chính quyền. Bông líu ríu xách tai gấu ra thùng đồ chơi, Thỏ líu ríu tắt TV, kiếm truyện đọc - mà không được đọc truyện tranh dù Thỏ cũng có đâu chục cuốn Doremon. Hôm nay thấy mẹ về Thỏ liền báo cáo, truyện này hay mẹ ạ, hôm nay con đọc tiếp.
Cái sự không thích truyện tranh của mình bắt nguồn từ Papa vì Papa cũng không cho mấy chị em đọc truyện tranh. Em Hằng còn bị nhiễm nặng hơn, Hằng bảo anh Khôi ( khi không có mặt bố hai chị em thỉnh thoảng gọi bố là anh khôi ) tiêm nhiễm tư tưởng không thích truyện tranh vào đầu em đến nỗi khi có thằng nào tán tỉnh em mà em thấy nó đọc truyện tranh là kể như nó "rớt đài"
Thỏ có vài cuốn Doremon toàn của bố Thắng mua cho - thỉnh thoảng Thỏ nhõng nhẽo bố và được bố chiều. Về đến nhà, biết mẹ dị ứng truyện tranh nên nàng mân mê quyển truyện và len lén nhìn mẹ ra điều biết lỗi. Mẹ chả thèm liếc mắt đưa ghèn chỉ chốt hạ - "mẹ nói trước - đây là lần cuối đó nha!" - Thỏ lí nhí "dạ". Từ đó đến giờ chưa thấy nàng tha thêm quyển nào nữa. "Zăng hóa đọc" của mình cũng chả cao hơn ai nhưng không thích truyện tranh là không thích - vậy thôi.
Thích bó Quỳnh Anh hơn nhưng cả hàng hoa còn mỗi một bó nên ưu tiên tặng chị Hổ,
em trưng Lan vậy.
Bông mải chạy đi chơi với Bibo nhưng thấy nhà có bình hoa mới cũng với lại vài câu cho mẹ nghe - " Mẻ - bông đẹp wớ zợ" - ôi con tôi, giọng nam đặc sệt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét