Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2009

Ba điều ước của Thỏ


noel 2005 - Thỏ 3 tuổi (diamond plaza)

noel 2007- Thỏ 5 tuổi (saigon center)
 
Tối qua viết bài tập tiếng việt cho Thỏ ôn bài, Thỏ sắp thi học kỳ hai rồi. Nhanh quá. 4 lần thi là hết 1 năm học. Thi giữa kỳ 1 , cuối kỳ 1, giữa kỳ 2 và cuối kỳ 2 là hết 1 năm học. Mình cho Thỏ phân biệt vần ươt và ươc.


Ví dụ điền ƯƠT hay ƯƠC


Tóc m…


Cái l…


Thỏ sẽ phải tự điền vào phần …. vần ƯƠT hay ƯƠC cho phù hợp. Mình nghĩ một câu có vần ƯƠC là : “ bà tiên ban cho Lọ Lem ba điều ….”. Đến tối trước khi ngủ mình tò mò thử xem nếu Thỏ có 3 điều ước như Lọ Lem Thỏ sẽ ước gì bèn hỏi: “Thỏ ơi nếu bây giờ con có 3 điều ước như Lọ Lem con sẽ ước gì nào?”. Mắt Thỏ lấp lánh: “ điều 1, con ước ba mẹ sống mãi, ba mẹ hổng có chết, ba mẹ ở với con hoài. Điều 2 con ước ba mẹ làm thật nhiều tiền. Điều 3 con ước gia đình mình sống hạnh phúc”.



Không biết thứ tự 3 điều ước có quan trọng với Thỏ không.



Về điều ước thứ nhất. Một lần cách nay chừng nửa năm, cũng trước khi ngủ Thỏ hỏi mẹ: “ mẹ ơi khi già người ta chết hả mẹ?” Mẹ: “uh”. Thỏ: “thế mẹ sống đến năm bao nhiêu tuổi”. Mẹ hào hứng: “100 tuổi”. Thỏ xụ mặt: “con hổng muốn mẹ chết”. Mẹ: “nhưng ai già rồi cũng thế mà con”. Thỏ: “thế tất cả những người ở thành phố Hồ Chí Minh này chết đi thì sẽ còn ai hả mẹ?” ( Đối với Thỏ QUÊ HƯƠNG trong ký ức Thỏ là SG rồi, mặc dù bố mẹ chỉ là dân nhập cư. Với một đứa trẻ tuổi thơ sống ở đâu ở đó sẽ là quê hương). Mẹ: “thì lại có những em bé sinh ra lớn lên sống ở thành phố này”. Thỏ: “mẹ ơi có phải khi người ta chết đi, mình sẽ không bao giờ gặp lại, không bao giờ được nói chuyện với người đó phải không mẹ”. Mẹ: “đúng rồi con nhưng con có thể xem hình mà.”. Thỏ: “mẹ ơi con muốn khóc quá hà. Hình chỉ xem được thôi mình đâu có được nói chuyện với người đó đâu. Hic, con hổng muốn mẹ chết - Thỏ bắt đầu mếu máo”. Mẹ thắt lòng và an ủi: “con đừng buồn, lúc đó con còn có em Bông, con có các con của con như bây giờ mẹ có con và em Bông…”. Mắt Thỏ vẫn đẫm lệ và một mực lắc đầu: “con hổng chịu đâu”. Mẹ cũng cảm thấy quá nặng nề và không muốn Thỏ đi vào giấc ngủ với tâm trạng buồn đến thế bèn nói: “con biết không, chết là mình sang một thế giới khác, ở đó mình sẽ gặp lại những người thân yêu của mình giống như bây giờ nè”. Thỏ tươi hẳn: “thật thế hả mẹ.”. Khi trò chuyện đến đây với Thỏ mình ao ước được khuyên ngay ai đang có một con hãy mau mau có thêm đứa nữa cho con bạn có anh/chị có em để chúng đỡ cô đơn trên cõi đời (nhưng đây là một vấn đề tế nhị, rất riêng của từng gia đình, từng hoàn cảnh nhất định. Nên nghĩ vậy thôi mình cũng chưa khuyên ai như thế cả. Về phần mình, mình cảm thấy hoàn thành nhiệm vụ là sanh 2 bé cho chúng có chị có em). Có thế giới khác thật không? Ở đó mình có gặp lại những người thân yêu thật không… mình không biết. Mình chỉ biết rằng cô con gái 6 tuổi của mình cần phải đi ngủ sáng hôm sau còn đi học sớm và bé cần phải ngủ với một tâm trạng thoải mái không mộng mị nên mình bẻ lái câu chuyện sang hướng đó. Hôm nào trước khi ngủ 2 mẹ con cũng chúc nhau: “Mẹ chúc con ngủ ngon và mơ thấy bà tiên - hoặc mơ thấy mẹ”, Thỏ cũng chúc lại mẹ như thế.



Về điều ước thứ 2. Thỏ chưa biết tiêu tiền nhưng sao vẫn thích bố mẹ kiếm nhiều tiền???



Điều ước thứ 3 thực sự làm mình cảm động.



Năm nay Thỏ 7 tuổi, nếu tính chi li, Thỏ sinh tháng 12 thì bây giờ là 6 tuổi rưỡi. So với các bạn đồng trang lứa, Thỏ khá ngây thơ, hơi tồ vậy mà lần khảo sát này làm mẹ hơi ngạc nhiên. Trước khi khảo sát mẹ cứ nghĩ Thỏ ước đồ dùng cá nhân gì đó cho riêng Thỏ ví như cái xe đạp chẳng hạn, bố mẹ hứa hoài mà chưa mua. Hè này chắc chắn sẽ mua vì nghĩ nhà ở chung cư chỗ để xe bất tiện. Mua về chả biết cho con tập vào lúc nào nên lần lữa mãi chứ không phải bố mẹ không có tiền.


Lại nghĩ đến nàng Lọ Lem, Lọ Lem ước có chiếc váy dạ hội đẹp thật đẹp, váy như thế này Thỏ cũng có rồi, Thỏ hay gọi là váy cánh Thiên thần vì hồi Thỏ nhỏ mặc váy này mẹ đeo cho Thỏ 1 cặp cánh giống như các thiên thần bay bay giống các hình vẽ trong Kinh Thánh, rồi dắt Thỏ ra Diamond Plaza chụp hình. Bố Thỏ rất hãnh diện vì các cô các chú thi nhau mang điện thoại di động ra chụp hình Thỏ, bác Vân cũng hớn hở y như mình là thiên thần, hiii. Còn đôi giày bằng thủy tinh, chắc Thỏ biết giày bằng Thủy tinh nếu bể đi sẽ bị chảy máu. Thỏ chẳng thích chảy máu tí nào. Còn cỗ xe ngựa, với Thỏ chắc tương đương như taxi nên thôi, vớ vỉn quá, chả ước. hehe…


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét