Một tối khuya các con đã ngủ hết, chồng đang say sưa xem tennis trên TV vợ rúc vào nách chồng thẽ thọt:" dạo này anh thấy em có béo không?". Chồng:" béo". Vợ sa sầm mặt xòe tay ( dù biết chồng chỉ nói sự thật và chỉ sự thật mà thôi, hic) :" Cho em tiền em đi hút mỡ bụng" (đùa tí cho vui chứ 2 lần sanh nở, nghiến răng nghiến lợi sanh thường giờ ngu gì mà cho dao kéo động vào người, hiiiii). Chồng :" nhưng béo đẹp, cần gì lóc mỡ bụng". Huuuu, lại còn thế nữa. Làm gì có khái niệm béo mà đẹp cơ chứ. Lóc mỡ, làm như người ta là con cá không bằng ( lóc phi lê cá ). Vợ: "vậy em sẽ đi tập thể dục thẩm mỹ tối 2 -4 - 6, anh ở nhà trông con."
Vậy là sau 2 năm rưỡi mình mới trở lại phòng tập thẩm mỹ (hồi có bầu Bông nghỉ tập, giờ Bông 18 tháng Mẹ mới được rảng rang chút và chắc cũng chỉ được 3 tháng hè này thôi). Nhà gần trung tâm thể thao nên cũng tiện, đi bộ chút xíu là đến. Cũng có thích hơn đi bộ vòng vòng vì ở phòng tập có cô hướng dẫn, có mọi người cùng tập nên cũng vui, có nhạc. Sau 1 tiếng đồng hồ nhảy như cào cào mồ hôi vã ra như tắm, giò cẳng đau ê ẩm nghĩ bụng lượng calo tiêu hao chắc nhiều hơn đi bộ 45 phút. Có một ẻm cao trắng xinh ( 1m6, 52kg ), mình bảo ẻm, chị mà chuẩn như em chị khỏi đi tập. Ẻm nói ẻm muốn gầy bớt 2kg nhưng tập 3 tháng nay chưa giảm được chút nào. Ẻm còn đoán mình 27 tuổi nữa chứ, chả biết ẻm có nịnh (đểu) mình không nữa. Chẳng vui chẳng buồn mình toe toe: " chị 33 rồi".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét