Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

Được và Mất

Vợ chồng nhà mình đến là “biết” xài tiền.


Ngày 08/08/09 vợ làm “từ thiện” phương tiện đi làm của mình. Khi thấy không còn phương tiện đi từ công ty về nhà bèn gọi cho chồng đến rước về. Trên đường về chồng hỏi vợ : “giờ em thích xe gì?”. Vợ : “Tùy lòng hảo tâm của anh” ( trả lời thế cho lịch sự chứ biết chắc “nhân dịp” này thế nào chồng cũng mua cho xe đẹp hơn xe cũ

). Chiều đó để xả xui và cũng là đãi vợ chồng bà chị họ của chồng đang đi nghỉ tuần trăng mật ở SG nên cả nhà tổ chức ăn uống ở nhà hàng, hai vợ chồng “hớn hở” cụng ly với nhau và bàn xem mua xe gì cho vợ. Một tuần sau vợ có xe mới đi làm.


Ngày 08/09/09 chồng nhập viện tiểu phẫu khu vực đầu ra chút xíu. Gọi là tiểu phẫu nhưng cũng phải nằm lại BV mất 2 đêm . Chồng mình to béo thế nhưng nhát, mỗi lần chồng ốm là mình có cảm giác mình có 3 đứa nhóc, 2 gái, 1 trai

. Nhưng đi ra ngoài xem ra chồng mình vẫn còn “mạnh mẽ” chán. Còn nhớ hôm cùng chồng  đến BV, lúc đang chờ y tá gọi tên vô phòng phẫu thuật, có vợ chồng nhà kia, mình tạm gọi là vợ chồng cầy cáo ( vì nhà này có quán nhậu chuyên về thịt rừng như cầy, nhím, lợn rừng, cheo vvv ở Đồng Nai). Anh chồng nhà cầy cáo cũng phẫu thuật giống chồng mình, trong khi ngồi chờ y tá gọi tên thì ngồi dựa hẳn vào chị vợ, đầu ngả hẳn vào vai vợ như đứa con trai ngả vào lòng mẹ ( chắc đang run sợ như những con cầy lúc sắp bị làm thịt
) . Lúc đó ít nhất chồng mình còn ngồi thẳng lưng đọc báo. Trong lúc hai ông chồng vô phòng phẫu thuật ( cùng với hơn bốn mươi bệnh nhân khác nữa ), mình ngồi ở ngoài phòng chờ buôn chuyện với vợ cầy cho đỡ chán và mau hết thời gian. Mãi 18h30 chồng mới được chuyển ra phòng ngoài (gần 12 tiếng đồng hồ trong phòng tiểu phẫu và hậu phẫu). Câu đầu tiên chồng nói khi gặp vợ là anh đói quá ( cũng may là vợ nhanh ý đã mua sẵn nước Yến – không được uống sữa và chưa được ăn cháo ). Vừa uống nước Yến chồng vừa tâm sự rằng nằm trong phòng hậu phẫu đã đói thì chớ còn gặp đúng ngay thằng chủ quán nhậu thịt rừng, nó kể các loại đồ ăn làm anh vừa thèm vừa đói. Nó còn kể chi tiết quán nó bán các loại con, con gì làm những món gì như nướng, hấp, xào lăn, xáo măng, gỏi, cháo … ( mà những con đó đa phần chồng mình đều có nhậu qua nên chắc trí tưởng tượng tha hồ phát huy nên càng đói dữ ). Kể lể một hồi xong kêu: “quên không lấy địa chỉ hôm nào xuống ăn”, vợ tiếp lời ngay : “em có điện thoại của vợ ông đó rồi”. Hahha. Đúng là đàn bà. Ba hôm nghỉ làm chăm chồng, phải ăn uống ở ngoài, mình lang thang phát hiện ra một vài quán ăn ngon ngon, ngộ ngộ. Ví như quán cháo lòng ở bên hông BV ĐHYD vừa đông khách, vừa ngon, vừa rẻ ( chưa chắc đã bổ, hihii). Rồi quán Phá lấu lòng bò ở đường Trần Hưng Đạo, lang thang vào khu chung cư Nguyễn Trãi cũ kỹ, lang thang vô chợ Xã Tây mua trái cây ( cái tên chợ nghe thiệt ngộ ) mà mình đi qua không biết bao lần mà chẳng bao giờ vào chợ.


Hôm qua Bông còn nghịch ngợm lấy cái chày giã cua của mẹ định làm một nhát vào tivi, bố thấy thế bèn chặn đứng bàn tay đen tối, lột vũ khí và nói : “ Thôi con. Tháng này bố mẹ xài  nhiều tiền rồi. Bố mẹ chưa có ý định sắm TV mới đâu con ạ. Hehehe”

.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét