Đời là một thời để đi | ||||
28/12/2008 09:17 (GMT + 7) | ||||
"Cuộc đời mộng mị này chỉ xuất hiện một lần duy nhất rồi sẽ biến mất như sương mai buổi sớm, như bóng nước trời mưa, như quáng nắng trên đồng hoang. Hãy coi mình như một chuyến tàu đang lao về ga cuối, những cuộc gặp gỡ tuyệt vời của ngày hôm nay không chừng chỉ là lần này, có khi suốt cả đời không còn gặp lại!!!" | ||||
Tôi chẳng đi đâu quá phạm vi Hà Nội này cho tới khi dứt được mối tình đầu đằng đẵng năm năm trời. Trước đây, tôi đứng ở Hồ Gươm hỏi đường ra Lương Văn Can, không thể tự mình đi xa nhà quá mười kilômét, thậm chí lái xe còn loạng quạng. Như một bước ngoặt để khai phá chính mình và thế giới xung quanh, mở ra những chân trời hoàn toàn khác lạ và mới mẻ. Cơ hội này nối tiếp các cơ hội khác, những mối quan hệ cũng vì thế mà ngày càng nhiều và đa dạng. Tôi có những người bạn mới và giờ một số trong rất nhiều đó đã trở thành một nhóm thân thiết của tôi.
Đi để cảm nhận, đi để thấy đời không hề tẻ nhạt, để thấy tuổi trẻ không lãng phí, cuộc sống còn nhiều mảng cần khám phá... "Cuộc đời mộng mị này chỉ xuất hiện một lần duy nhất rồi sẽ biến mất như sương mai buổi sớm, như bóng nước trời mưa, như quáng nắng trên đồng hoang. Hãy coi mình như một chuyến tàu đang lao về ga cuối, những cuộc gặp gỡ tuyệt vời của ngày hôm nay không chừng chỉ là lần này, có khi suốt cả đời không còn gặp lại!!!" "Hãy luôn nghĩ rằng sẽ không còn gặp lại nhau lần nào nữa hết để mà đối xử với nhau bằng cả tấm lòng, và cho dù có gặp lại đi nữa thì cuộc gặp đó vẫn khác trạng thái, khác mối quan hệ, khác tâm cảnh mất rồi!!!"
"Tu mười năm mới đi chung thuyền. Tu một trăm năm mới chung chăn gối…" Cái duyên làm bạn bè chỉ có thể có một lần duy nhất ở kiếp này thôi, cho dẫu chúng ta còn mãi trầm luân trong luân hồi sáu nẻo thì ở một kiếp khác đã là một thân tâm khác!!!" Tôi thích những lời lẽ này và nhất định sẽ sống như thế. "Con người ta đáng lẽ phải hạnh phúc hơn" – Câu này thật đúng. Thay vì giam hãm trong phạm vi buồn chán và vô vị của thường ngày, tại sao ko đi để tìm điều tươi mới? Thay vì có thể hưởng thụ nhiều điều thú vị khi còn tuổi trẻ, tại sao lại ngại lên đường và cảm nhận? Cảm ơn những chuyến đi ảo đã cho tôi những người bạn thật và rồi là những chuyến đi thật. Mỗi lần đi là mỗi lần thực sự sống đủ, sống vui, sống tràn trề. Mỗi lần trở về là mỗi lần hừng hực sức trẻ để chuẩn bị cho những chuyến đi tiếp theo, có lẽ là chuyến đi thật dài của cuộc đời… ( Nguồn Vietnamnet ) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét